Thursday, September 22, 2016

Hướng dẫn kiếm tiền trên mạng với Topcashback.com chi tiết và nhanh nhất.

Topcashback.com Là một site chuyên về cashback (hoàn tiền thưởng cho bạn) sau khi đã hoàn thành việc gì đó, mua bán, đăng kí thành viên và nhiều thứ khác nữa. Hôm nay mình sẽ hướng dẫn các bạn cách kiếm $29 hoặc hơn nữa với Topcashback trong vòng 15 – 30p. Đầu tiên, bạn vào Topcashback.com và đăng kí. Nhớ đăng kí theo link giới thiệu của mình để nhận được tiền thưởng nhé. ( Lưu ý: không đăng ký theo link không nhận được tiền từ Topcashback đâu nha. ) Click vào link này để đăng ký: https://www.topcashback.com/ref/lovesvn
Sau đó làm theo hình:
1.Sau khi điền xong các bạn nhập mật khẩu:
Tiếp theo, các bạn tìm chữ Complete Your Profile rồi làm theo hình:
Tiếp theo các bạn click vào đây để thêm tài khoản paypal cho họ gửi tiền vào: https://www.topcashback.com/account/paymentdetails
Tiếp theo chúng ta vào địa chỉ Email của các bạn để xác thực tài khoản , có 2 thư đến 1 cái là chào mừng và 1 thư có dạng Account Authentication Required các bạn mở ra và ấn vào ô khoanh đỏ như hình
Bây giờ mới là đoạn quan trọng nhất kiếm 15$ ngon ơ như sau > vào link để làm nhé http://www.topcashback.com/bing-ads/
 Ấn vào Getcashblack Now.
sau đó nó đưa chúng ta đến trang Bing ADS các bạn ko cần quan tâm nhìn thấy nút màu Vàng Sigup > góc phải trên cùng trang wep Click vào đó để đăng ký 1 tài khoản của Microsoft ( như hình ):
Ok! Tiếp theo như hình:
Tiếp theo chọn dòng thứ 3 Skip this Step:
Từ giao diện chính không cần quan tâm đến cái gì chúng ta ấn vào chữ như hình:
Chú ý cái này nhé ( Hình ):
(Các bạn nhớ click ADD để thêm vào bên kia mới save được) 2.Rồi...Điền số 5 và save lại 1 lần nữa là 0k[​IMG] 3.Tiếp theo:
Ok xong rồi chúng ta nhìn lên trên cái trang wep có cái chữ màu đỏ như hình ( khoanh đỏ ) Click vào nó và làm theo hình:
Chốt như hình là ok có thể tắt đi rồi và đợi nó duyệt tiền rút về paypal khoảng vài tiếng là ok:
Tầm 7- 14 ngày sẽ được duyệt để pay. Có khi sẽ lâu hơn tới 1 tháng nhưng chắc chắn là 100% sẽ nhận được 15$.Bạn hãy kiên trì chờ đợi nhé và sẽ có tin nhắn đến email báo là Bing App đã được duyệt. Và sau đó 5 ngày tiền sẽ có trên Tài khoản chính của các bạn ( như hình )
4.
Sau đó các bạn rút 15$ đó về paypal thôi. Khi bạn rút phải nhớ câu hỏi bảo mật nhé. Rút thành công bạn phải đợi mất vài ngày để tiền về paypal...chậm nhất là 14 ngày sẽ có tiền Đảm baỏ thành công 100% và kiếm được 15$ nếu bạn làm đầy đủ các bước như trên. Ngoài ra bạn cũng có thể làm offer :  1. Kiếm được 14$ từ Fiverr nhưng bạn phải bỏ ra 5$ để mua ( … ) từ fiverr : http://www.topcashback.com/fiverr/
 2. Double Down Casino Slots & Poker Cashback : offer này chỉ cần cài đặt trên facebook & chạy game là dc . http://www.topcashback.com/double-down-casino-slots-and-poker/
 3. NPD Group Cashback : offer này cần fake ip sang us xong điền tất cả thông tin vào , nhớ ghi đúng thông tin đường phố , zip code . Đăng ký xong tài khoản vào mail xác nhận rồi thực hiện khảo sát . Hoàn thành 1 khảo sát mới được tính . http://www.topcashback.com/npd-group/
 4. Fandango http://www.topcashback.com/fandango/
 5. Interserver : mua vps 10$/tháng sẽ được bouns lại 10$ . . http://www.topcashback.com/interserver/
Kiếm thêm vài đồng nữa theo hình hướng dẫn chúng ta vào ô tìm kiếm của nó và điền những từ khoanh đỏ , chỉ cần sigup đăng ký nhận tiền
-Myhabit – $2 – đăng kí thành viên để hoàn thành
-Gilt – $1.5 – đăng kí thành viên để hoàn thành
-Audible.com -$31 – mua sản phẩm, nhưng bạn phải bỏ ra $8 (bằng debit/credit card) để đăng kí thông qua Amazon.com payment. Yên tâm, là topcashback sẽ cho lại bạn $31. Và lưu ý là không hủy subscribe trong tháng đầu tiên nhé. Tiền sẽ về trong 3 tuần.
-Bing Rewards – $0.25 – đăng kí để có tiền
-LearnVest – $2 – hoàn thành đăng kí và thông tin cá nhân
-24 Hour Fitness – $1.25 – hoàn thành đăng kí và thông tin cá nhân
-SeniorFriendFinder – $0.3 – đăng kí Và đây là Proof nhé:

Wednesday, September 21, 2016

Friday, August 19, 2016

CỎ MAY TÍM

Cô thấy mình và Long, quãng thời gian qua cả hai người đã cố gắng làm một diễn viên đóng thế trong tình trường nhưng đều thất bại. Những vai diễn vô nghĩa ấy khiến cô và anh đang phải trả giá nặng nề.
***

- Cắt!... Thôi ta nghỉ, mai lại tiếp tục.
Tiếng đạo diễn Hùng vang lên khiến cả đoàn làm phim hớn hở, cùng thu dọn đạo cụ trở về lán. Trang quệt nước mắt, bì bõm lội lên bờ bước đến chỗ thay trang phục. Cô không biết, có một đôi mắt luôn dõi theo mình suốt từ đầu buổi quay.
Kiều Trang là diễn viên trẻ nhất của Hãng phim Nam Đô. Có năng khiếu diễn xuất từ nhỏ nên sau khi tốt nghiệp Trường Đại học Sân khấu Điện ảnh, cô đã được nhiều đạo diễn mời đóng phim. Các đạo diễn đều khen Trang có chất giọng tốt, diễn tự nhiên, nhất là tài "hô biến" nước mắt xuất hiện như mưa. Là một thiếu nữ thành thị nhưng cô lại hóa thân rất tốt những nhân vật là cô gái thôn quê, mồ côi, bôn ba chợ búa. Như bộ phim Cỏ may tím đang quay này cũng vậy, Trang đóng vai một thiếu nữ vùng cao. Những cảnh nhân vật nữ đi làm nương hay vào rừng kiếm củi, nấu ăn... Trang diễn xuất đều được đạo diễn Hùng rất khen. Mặc dù mọi người trong đoàn làm phim cũng có lời ra tiếng vào về mối quan hệ giữa cô và Hùng song Trang bỏ tất cả ngoài tai. Cô luôn tự hào mình có nhan sắc và tài năng. Cô mới ra trường chưa lâu nhưng liên tiếp được mời làm diễn viên chính các bộ phim, lại mới "ẵm" giải "Diễn viên triển vọng" trong phim Trăng non đầu núi tham gia Liên hoan phim toàn quốc năm ngoái.
***
Giữa hè nhưng không khí ở bản vùng cao thật dịu mát, chả bù cho những ngày trên thành phố, suốt ngày Trang chỉ biết quanh quẩn trong phòng, chán lại lang thang shoping. Cô lần bước ra ven suối. Trăng đêm nay sáng và đẹp quá, giá lúc này có Hùng ở đây thì tốt biết bao. Chiều nay, anh vội vã lái xe về thành phố nói có công chuyện một tuần, để lại cô ở đây với biết bao nỗi cô đơn. Mặc kệ mọi người nói gần, nói xa rằng Hùng đã có vợ và con ở trong Sài Gòn, Trang vẫn lao vào anh như một con thiêu thân. Từ hồi là sinh viên thực tập, gặp anh, cô đã có cảm tình. Ra trường, Trang được Hùng đặc cách nhận về Hãng phim. Anh còn nói nếu cô đồng ý, anh sẽ ly hôn vợ- người mà trước đây anh bị ép lấy chứ chẳng hề yêu để cưới cô. Nhưng sự nghiệp của anh và cô đều đang trên đà thăng tiến, vì tình yêu và tương lai của hai người, cô hãy cho anh thời gian. Cô tin anh, đã chờ, cứ như vậy suốt mấy năm nay.
Ngồi xuống mỏm đá to trơn nhẵn, Trang đưa đôi chân thon dài, trắng nõn khỏa nước. Dòng suối mát lành ru vỗ cô. Tay cô mân mê chiếc dây chuyền trên cổ. Đó là món quà Hùng đã tặng để ngỏ lời cầu hôn cô năm ngoái. Dây chuyền nhẹ bằng vàng trắng gặp nước hắt lên ánh sáng lấp lánh. Trang chợt thở dài. Dù rất yêu Hùng, song nhiều lúc cô không khỏi chạnh buồn khi nghĩ đến tình yêu của hai người. Cô và anh lúc nào cũng phải bí mật. Ngoài mặt, đôi khi cô còn bị anh nghiêm khắc quát vì những cảnh quay không đạt. Có nên tiếp tục yêu và chờ đợi Hùng không? Biết bao lần cô đã tự hỏi như thế. Có phải cô đang phá vỡ hạnh phúc gia đình anh ấy? Vợ và hai con anh không hề có lỗi... Nhưng rồi Trang lại tự bào chữa cho mình. Tình yêu thì có gì sai. Cô yêu anh và anh cũng yêu cô. Hai người đến với nhau thật lòng, như tri kỷ. Trên đời này, đâu phải dễ tìm một tình yêu như thế. Thôi thì cô lại tiếp tục chờ, cô tin, tình yêu sẽ cho cô sức mạnh để chiến thắng tất cả...
Mê mải với dòng suy nghĩ, tay cầm từng viên đá cuội ném xuống dòng suối, Trang không để ý dưới nước, một con rắn đang trườn tới. Nhanh như cắt, con rắn chồm lên, xì xì xòe cái bạnh sang hai bên và đớp vào chân cô. Cô chỉ kịp hét lên: "Rắn, rắn, cứu... cứu... với" rồi ngất xỉu.
Cô mở mắt, thấy mình đã nằm trong lán. Mọi người vây quanh cô: Tỉnh rồi, tỉnh rồi. Chị chuyên trang điểm bê bát thuốc mới sắc đến cạnh:
- Em uống đi. Thuốc của ông ké chữa rắn cắn nổi tiếng vùng này. Lần sau đừng đi đâu lang thang buổi tối một mình, ở đây hoang vu, nhiều rắn lắm...
Uống xong, Trang tỉnh táo hơn một chút. Cô được kể lại, mình bị rắn hổ mang bạnh cắn. May là lúc ấy có anh Long trong đoàn làm phim phát hiện, kịp thời dùng chính tóc rối của Trang để đánh tan máu ở vùng chân bị cắn và gạc vết thương không để chất độc chạy vào cơ thể. Sau đó, anh đã nhanh chóng cõng cô về. Trong bản có thầy thuốc chữa bệnh rắn cắn giỏi nên tính mạng cô đã qua cơn nguy hiểm. Cô dõi mắt nhìn ra phía cửa lán và thấy một người đàn ông cao lớn vạm vỡ, da đen sạm đang đứng nói chuyện với mọi người. Thì ra là anh ta, một tay diễn viên đóng thế. Hồi mới về, chắc đã gặp anh ta vài lần nhưng cô không nhớ. À, phải rồi, có hôm anh ta còn đưa chai nước mời nhưng Trang từ chối. Cô không thích mấy người kiểu đó. Ngay từ dáng người và cả cách nói năng đã thể hiện sự cục cằn. Họ không có tài năng gì ngoài việc đóng thay diễn viên chính toàn cảnh đánh đấm, máu me và nguy hiểm mà mỗi lần quay cô chả dám xem.
***
Long trầm ngâm ngồi dưới lán, rút chiếc kèn amonica ra thổi. Anh là người sống kín đáo nên chẳng mấy khi tâm sự cùng ai. Mọi người trong Đoàn chỉ biết anh là diễn viên đóng thế tên Long, nhà ở thành phố, ngoài làm ở hãng phim anh còn mở một lò võ thuật, thế thôi. Với ai, cần giúp gì anh rất nhiệt tình nhưng để chuyện trò thân tình, anh không muốn. Mỗi khi buồn, vui anh đều tìm đến tiếng kèn.
Cả đời Long mơ ước được là diễn viên, dù là vai phụ chứ chẳng cần diễn viên chính nhưng thi ba bốn lượt vào Trường Đại học Sân khấu Điện ảnh đều hỏng. Được anh bạn cùng học võ giới thiệu, anh vào làm diễn viên đóng thế ở Hãng phim Nam Đô. Ban đầu, thấy anh quá vất vả và nguy hiểm, nhiều lần về nhà với không ít vết thương trên người, mẹ anh khuyên nên tìm công việc khác. Long còn đang băn khoăn thì... đúng cái hôm gặp cô bé diễn viên mới về Đoàn tên Kiều Trang, anh đã quyết định mình sẽ gắn bó ở Hãng phim này lâu dài. Anh nhận thấy càng ngày mình càng yêu Trang nhiều hơn. Mấy lần anh quan tâm mời nước hay che ô cho cô đều bị gạt đi. Từ đó, anh lặng lẽ quan sát và ngầm bảo vệ cô. Khi cô diễn, anh chỉ dám ngó từ xa. Nhiều lúc định ngỏ lời nhưng anh đã dừng lại vì biết cô và đạo diễn Hùng có tình cảm với nhau.
Làm ở Hãng phim này nhiều năm, Long không lạ gì đạo diễn Hùng. Hùng có tài, ga lăng lại đa tình nên chuyện nhiều cô thích không có gì là lạ. Dù đã có vợ và hai con ngoan ngoãn, xinh xắn nhưng anh ta vẫn bí mật có người tình. Mà lạ thật, cô nào cũng trẻ, xinh và yêu anh ta vô điều kiện. Nhìn Trang đau khổ mỗi khi anh ta về nhà thăm vợ con, những lúc Trang cô đơn, thả mình trong quán bar, say say tỉnh tỉnh gọi tên Hùng, Long thấy lòng quặn thắt, cảm giác như có lỗi. Đôi lần, Long lấy hết can đảm để nói chuyện nghiêm túc với Trang về đạo diễn Hùng nhưng đến phút cuối anh lại từ bỏ ý định. Đúng, anh có là gì của Trang đâu? Anh yêu đơn phương thôi chứ cô ấy còn không cả thèm quan tâm anh tên gì, nhà ở đâu...
***
Việc vợ Hùng bay từ Sài Gòn ra thăm chồng và gặp riêng Kiều Trang cả Hãng phim Nam Đô không ai là không biết. Mọi người cứ chờ một cơn nổi giận tam bành như những bà vợ thường tình vẫn làm khi biết chồng mình có bồ mà bà ta trút lên Kiều Trang. Nhưng lúc ra về, ai cũng ngạc nhiên khi thấy cảnh vợ chồng Hùng tình tứ đi bên nhau, chào và cười rất tươi với Trang, hẹn khi nào có dịp lại ra chơi. Chuyện gì đã xảy ra giữa họ?
Chỉ có Long là rõ. Hôm ấy anh đã vô tình nghe được câu chuyện giữa vợ Hùng và Trang. Bà ấy nói không muốn cô phải khổ, hy sinh cả đời con gái vì một mối tình không có tương lai. Bà ấy nhẹ nhàng mà sâu cay khen Trang xinh đẹp, tài năng thế sao lại chấp nhận là "vợ hờ"- món đồ chơi đáp ứng cảm xúc nhất thời của đàn ông. Trang khóc. Bất chợt, cô thấy mình cô độc và hạnh phúc với cô sao quá chênh vênh. Vợ Hùng nhếch mép: "Cô có biết không, anh ấy đã tuyên bố rằng, sẽ không bao giờ ly hôn, dù giữa chúng tôi có lúc không còn hạnh phúc! Vì vậy, tôi mong cô hãy suy nghĩ kỹ và quyết định. Nếu chọn anh ấy, cả đời cô chỉ là tình nhân mà thôi!". Lời người đàn bà nhẹ bỗng mà như mũi dao xiên vào tai cô. Trang có sai không khi yêu Hùng? Và người đàn bà kia có sai không khi chẳng còn yêu nữa mà cứ bám mãi đời anh không để cô len chân vào? Trang vô cùng hoang mang. Đứng sau cánh cửa, Long thấy như chính mình là người đang bị xúc phạm, chẳng cần suy tính, anh chạy vào khoác tay Trang và nói:
- Trang là người yêu tôi! Xin chị đừng làm tổn thương cô ấy nữa.
Cả Trang và người đàn bà kia đều sửng sốt. Trang nhìn anh không chớp. Đôi mắt cô vẫn nhạt nhòa lệ, luống cuống. Nhưng lúc ấy, cô như người chết đuối vớt được cọc, quay sang vợ Hùng, ngẩng cao đầu:
- Vâng, xin chị đừng hiểu lầm. Em... em và anh Long yêu nhau lâu rồi chứ không có chuyện như chị nghĩ đâu!
Người đàn bà thoáng chút ngỡ ngàng rồi đưa mắt nhìn hai người, giấu nụ cười mỉa:
- Thật thế sao? Vậy chúc mừng hai em! Cố gắng mà giữ tình yêu của mình em nhé!- Trước khi rời đi, chị ta nháy mắt đầy ẩn ý với Long.
***
- Anh, anh Long... sao anh lại làm thế?
- Xin lỗi Trang, nếu như có điều gì làm Trang... Nhưng... tôi... tôi yêu Trang từ ngày em mới về Hãng phim này rồi. Tôi không muốn nhìn em khóc, tôi...
- Được, vậy từ giờ anh là bạn trai của em- Trang lau nước mắt, tiến lại gần và ngả đầu vào vai Long.
Tối ấy, Trang không sao ngủ được. Nghĩ đến cảnh Hùng lạnh lùng, không một lời bênh vực khi vợ anh ta mạt sát mình, Trang lại khóc. Từ ấy, cô dùng Long như một đòn trả thù. Đi đâu Trang cũng muốn Long bên cạnh mình. Mọi người thấy Trang và Long như đôi sam gắn bó với nhau không rời. Đôi khi, trước mặt Hùng, Trang còn cố tình ôm Long, vít cổ xuống và đặt vào môi anh một nụ hôn nồng thắm.
Nhưng rồi không hiểu sao, sau lần Hùng gặp riêng Trang xin lỗi, rồi giải thích, cô lại đồng ý đi ăn cùng Hùng. Hai người đã có một buổi tối thật lãng mạn bên nhau và cô đã bỏ qua hết cho Hùng. Cô tiếp tục mù quáng tin vào tình yêu tươi sáng với tương lai Hùng vẽ ra: Vài năm nữa thôi, anh và em sẽ chính thức kết hôn!
Thời gian sau đó với Trang thật khủng khiếp. Hạnh phúc bên Hùng và đôi khi giận dỗi anh, cô lại quay sang thân thiết với Long. Nhưng dù ở bên người nào, cô cũng cảm thấy không thanh thản. Còn Long, đôi mắt lúc nào cũng buồn thăm thẳm, nhưng anh vẫn không hề có một lời phàn nàn...
***
Mọi người trong Đoàn làm phim chia sẻ với nhau rất nhiều về lễ kỷ niệm 20 năm ngày cưới của vợ chồng Hùng đăng trên mạng xã hội. Trang vờ như không để ý nhưng cả buổi, cô chẳng thể tập trung quay. Thảo nào, tối qua cô điện thoại, Hùng không bắt máy. Cô nhắn tin và gọi lại thì thấy đầu dây bên kia không liên lạc được...
Phó Đạo diễn gọi loa hô to, bắt đầu cảnh quay trên thác. Trang ngồi bất động, nghĩ đến những bức ảnh Hùng cùng vợ con vui vẻ, tình cảm trong nhà hàng, cô lại nghẹn ngào. Cứ thế, nước mắt cô tuôn chảy. Tiếng Phó Đạo diễn:
- Tốt, diễn sâu vào, cầm lá thư xé ra, vứt đi.
Trang bật dậy, cầm lá thư nhòe ướt xé vụn. Bỗng chốc, tờ giấy chỉ còn là những chấm trắng nhỏ xíu hư ảo bay giữa dòng nước ầm ào cuộn xiết. Trong vô thức, chân cô bước đi về phía thác. Cả Đoàn phim hốt hoảng. Tình huống này không có trong kịch bản, sao Trang lại làm vậy, nguy hiểm quá. Có tiếng hét to dừng lại. Long đang buộc dây chuẩn bị cho một cảnh thế nhảy trên thác, thấy vậy nhanh chóng lao ra ôm lấy Trang, đưa cô trở lại. Nhưng khi mọi người vừa đón được Trang thì sợi dây thừng buộc trên người Long bỗng nhiên bị tuột. Long lảo đảo rồi ngã nhào xuống, mất tích giữa bọt trắng xóa tung trào.
Nhiều giờ sau, mọi người mới tìm thấy Long. Trang là người mừng nhất khi biết Long còn sống. Rất may, anh đã nhanh trí đu mình vào một cành dây leo rậm rạp cạnh sườn thác nhưng đầu và chân đều bị thương nặng do đập phải đá.
Cả đêm ấy, ngồi trong khoa cấp cứu nhìn Long hôn mê, Trang thấy vô cùng ân hận. Cô luôn dằn vặt mình là người đã gây nên hậu quả này cho anh. Bác sĩ đã chẩn đoán, chân Long có thể hồi phục nhưng sẽ mất nhiều thời gian, còn não bị ảnh hưởng vì chấn động mạnh. Sau này, anh phải từ bỏ nghề diễn viên đóng thế và chỉ làm được những công việc nhẹ nhàng...
***
Tối cuối tuần, Trang đẩy xe lăn đưa Long đi dạo trong công viên. Đập vào mắt cô là hàng loạt tấm poster treo trên đường phố giới thiệu lịch chiếu rạp bộ phim Cỏ may tím. Cô thẫn thờ nhớ lại lời Hùng nói với mình ban chiều ở Hãng phim: "Cảm ơn em! Nhờ có em mà Cỏ may tím nổi như cồn. Chưa đầy một tháng, nó đã "đốt cháy" các rạp, cho chúng ta trên 40 tỷ đồng tiền vé, là bộ phim có doanh thu mở màn cao thứ hai cả nước". Thấy Trang hờ hững đón nhận thông tin nóng sốt ấy, Hùng bỏ kính, rời bàn làm việc, tiến sát đến phía sau và ôm chặt eo, đôi mắt thèm khát, mơn trớn từ cổ xuống ngực cô: "Tên và hình ảnh của em đang ngập tràn trên các tờ báo và trang mạng xã hội đấy em biết không? Chắc chắn em sẽ "ẵm giải" diễn viên chính xuất sắc trong năm nay cho mà xem. Tối nay, mình đi ăn chúc mừng sự kiện này nhé?". Trang gạt tay Hùng ra, khẽ khàng nói: "Em biết rồi, xin lỗi anh nhưng hôm nay nhà em có việc, em xin phép về trước". Cô lao ra xe, mở khóa, phóng như ma đuổi, bỏ mặc Hùng sau lưng nhìn theo thảng thốt...
Long ngơ ngẩn ngắt một bông hoa dừa nước, cười ngô nghê: "Đẹp quá, tím quá!". Bỗng dưng Trang bật khóc như một đứa trẻ. Long nghe tiếng sụt sịt, quay người lại nhìn Trang rồi cười hề hề, đưa chùm hoa ra trước mặt cô ý chừng như dỗ dành.
Dáng vẻ ấy của Long càng làm Trang đau đớn hơn. Cô thấy mình và Long, quãng thời gian qua cả hai người đã cố gắng làm một diễn viên đóng thế trong tình trường nhưng đều thất bại. Những vai diễn vô nghĩa ấy khiến cô và anh đang phải trả giá nặng nề. Cô chua xót ngước nhìn bầu trời đêm nay không trăng, chỉ có vô số vì sao nhỏ xíu nhấp nháy. Trước đây, Long từng nói khi nào buồn, hãy nhìn lên bầu trời và đếm, ánh sao sẽ cho cô hy vọng tươi đẹp. Cô khẽ lẩm nhẩm: một ngôi, hai ngôi, ba ngôi, bốn ngôi, năm ngôi...
Mai Linh Lan

BÌNH HOA MÀU XANH NGỌC


Ai tiếp xúc với cô cũng nhận xét: cô đẹp nhưng quá lạnh lùng. Suốt hai mươi năm qua, Hân không cho bất cứ người đàn ông nào có cơ hội hiểu và chinh phục. Cô một mình nuôi con, lặng lẽ đi qua những thị phi của cuộc đời
***
Chị đang lướt mạng xem giới thiệu về mấy trường đại học sáng giá hiện nay thì con trai chạy vào phòng, ôm lấy mẹ thủ thỉ:
- Mẹ ơi! Hôm nay, con đăng ký thi vào trường đại học kiến trúc rồi mẹ ạ!
- Cái gì? Con nộp hồ sơ chưa? Sao không nói với mẹ mà tự quyết định thế?
- Thì hôm trước con hỏi, mẹ chẳng bảo tùy ý con còn gì!
Mồ hôi chị bỗng dưng vã ra. Chị ngẩn người nhớ hôm đang bàn chuyện ký hợp đồng với tay giám đốc công ty tổ chức sự kiện thì con trai có xuống nói gì đó. Đang bận nên chị chỉ à ừ cho qua. Con trai thấy mẹ như vậy ngạc nhiên:
- Mẹ, mẹ sao thế? Để con đi lấy cho mẹ cốc nước mát.
- À, không... không có gì. Mấy hôm nay công việc nhiều nên mẹ hơi căng thẳng. Mẹ xin lỗi, con về phòng học bài đi, mẹ nghỉ một lát sẽ đỡ thôi.
Con trai đi rồi, chị lặng lẽ bước về cuối phòng, lấy chìa khóa mở ngăn tủ nhỏ kín đáo. 20 năm nay, chị cất giữ kỹ những kỷ vật riêng ở đó như muốn chôn chặt quá khứ của mình. Bên trong tủ là bức tranh cuộn tròn và một bình hoa đã cũ. Chị ngắm lại bức tranh. Đó là chân dung thiếu nữ độ chừng 18 đôi mươi. Khuôn mặt cô không có vẻ xinh đẹp gì nổi bật để người xem chú ý ngoài mái tóc vàng lưa thưa, đôi mắt ướt với chiều sâu nỗi buồn thăm thẳm. Có lẽ điểm cuốn hút nhất ở bức tranh chính là cô gái khỏa thân đang say sưa để tâm hồn mình bay lên với động tác múa nghệ thuật. Hai tay cô, một để trước mặt, một vươn ra phía sau tạo hình cánh chim. Thân hình cô uốn cong, khoe trọn những đường nét nõn nà, gợi cảm, săn chắc, đầy sức sống...
***
Đêm qua, Hân nhớ mình đã uống rất nhiều. Tỉnh dậy, người cô ê ẩm, miệng đắng ngắt. Rượu làm cho Hân chìm trong quay cuồng trước khi đi vào giấc ngủ để tạm thời quên đi nỗi đau. Nhưng cũng chính rượu đem đến cảm giác hụt hẫng, chênh vênh như thể xác đang không phải của mình lúc cô tỉnh lại. Hân thất tình. Sự kiện ấy đáng để giải sầu lắm chứ. Người mà cô yêu say đắm ngay từ khi bước vào cổng trường đại học, một anh lớp trưởng đa tài khóa trên đã chiếm lấy trái tim cô và rồi sau đó chơi trò "bắt cá hai tay". Nếu không phải Hân tình cờ phát hiện ra ngoài mình, hắn ta còn yêu một cô gái nữa, có lẽ cô vẫn bị lừa dối bởi vẻ hào hoa, ga lăng của hắn. Hân cùng Thơm- cô bạn thân và mấy người quen của nó đã có một buổi uống rượu, hát hò và nghe Hân khóc nhiệt tình. Tỉnh dậy, Hân thấy Thơm viết giấy để lại dặn dò đủ thứ, nào là phải ăn cháo nó đã mua, nào là phải nghỉ ngơi cho khỏe. Thơm đã làm đơn xin phép nghỉ học ở trường cho Hân vài ngày với lý do ốm. Hân ốm thật. Cô muốn nằm, ngủ một giấc dài và không phải tỉnh dậy nữa.
***
Hân gật đầu luôn khi anh Huy ngỏ ý mời cô và Thơm đi chơi ở làng gốm sứ Bát Tràng vào cuối tuần. Anh Huy (là bạn của bạn cái Thơm?)- người mà Hân chẳng buồn để ý xem mối quan hệ rích rắc nào dẫn tới việc hai người quen nhau. Anh là sinh viên năm cuối trường đại học kiến trúc. Dáng anh cao lêu đêu, mái tóc xoăn lúc nào cũng lòa xòa trước mặt. Da anh ngăm đen, cái miệng cười rất duyên. Anh Huy không chỉ giỏi mảng thiết kế kiến trúc công trình mà tài vẽ chân dung cũng rất đáng nể. Hôm ấy, Hân đã đồng ý làm mẫu để anh vẽ. Anh nói cô tùy ý lựa chỗ ngồi ở một hàng bất kỳ và xem bình hoa.
Hân mặc chiếc áo voan dài màu cốm, đội chiếc mũ rộng vành, ngồi xuống một bờ gạch cũ, tay cầm bình hoa màu xanh ngọc ngắm nghía. Phía sau cô, cả khoảng trời gốm sứ xếp thành từng tầng, từng lớp lung linh các sắc màu, như mở ra một không gian vô tận của sự trong trẻo, bình yên. Bình hoa Hân cầm trên tay không có họa tiết cầu kỳ mà láng bóng, ánh lên màu xanh mát giản dị. Phía trên cùng bình tạo hình uốn lượn như hai cánh tay khép lại. Chưa đầy 30 phút, anh Huy đã hoàn thành bức tranh. Nhóm bạn đi cùng anh ai cũng khen đẹp. Vẽ xong tranh, anh Huy mua tặng Hân bình hoa. Còn bức tranh, anh giữ làm kỷ niệm. Sau đợt ấy, Hân còn nhiều lần là người mẫu để anh vẽ. Có khi, Hân là cô gái mơ màng ngồi bên cửa sổ đọc sách, lúc lại hồn nhiên vui đùa giữa cánh đồng hoa sông Hồng, hay cô gái lặng lẽ đi trong mưa...
Rồi Hân yêu anh từ lúc nào chẳng rõ. Anh nhẹ nhàng, anh đằm thắm. Anh cho Hân sống mạnh mẽ và tự tin. Và cô sinh viên trường múa đã sẵn lòng trao tặng anh cả tâm hồn lẫn thể xác. Một lần, anh thức cả đêm để vẽ bức tranh Hân đang múa. Hân vẫn không quên, khi hoàn thiện, anh nhìn bức tranh rồi ôm cô vào lòng, mê đắm nói: Đây là bức anh ưng ý nhất trong cuộc đời cầm cọ. Cách Hân tạo dáng điệu múa, anh thấy như một thiên thần đang chuẩn bị cất cánh, chỉ có điều, mắt Hân buồn quá, lúc nào cũng ươn ướt. Nhưng sợ Hân dỗi, anh chống chế, giống như nụ cười bí ẩn của người phụ nữ Mona Lisa trong bức tranh nổi tiếng của danh họa Leonardo da Vinci, nỗi buồn nơi khóe mắt Hân chính là chiều sâu của bức vẽ. Bức chân dung ấy, anh tặng lại Hân. Anh nói, vì dáng vẻ của cô hôm ấy đã in vào trong tim anh, rất sâu, rất lâu rồi.
Hân chìm đắm trong hạnh phúc. Cô thấy mình yêu và được yêu mãnh liệt. Hân nhớ lại lần cô và anh tưởng tượng về tương lai của hai người khi kết hôn, cùng sống trong ngôi nhà cấp 4 qua bản thiết kế anh vẽ. Ngôi nhà giản dị, thoáng mát hướng ra đồng lúa, phía trong là vườn lưu ly tím bung nở - loài hoa Hân rất thích. Giữa khu vườn mơ mộng ấy, anh vẽ thêm chiếc xích đu, trên ấy có hai mẹ con ngồi vui đùa...
***
Lúc biết mình đã mang giọt máu của anh, Hân không ngại trưa nắng đạp xe hơn 10 cây số đến phòng trọ, muốn báo ngay tin này cho anh. Cửa phòng khóa trái, bà chủ nhà thông báo, toàn bộ tiền nhà anh thuê đã được thanh toán và đồ đạc đã được chuyển đi cách đây 1 tuần. Hân khuỵu xuống, khóc không thành tiếng.
Những tháng sau đó, Hân cứ ngóng, cứ mong anh nhưng bặt vô âm tín. Cô có dò hỏi khắp nơi nhưng không hề được tin tức gì ngoài việc anh đã dừng học giữa chừng ở trường. Có người còn bảo, hình như anh đã theo gia đình sang định cư ở nước ngoài. Anh bỏ rơi Hân ư? Cô ân hận, sao lúc yêu chỉ biết có yêu, chỉ láng máng anh quê ở Tuyên Quang mà chẳng hề hỏi han địa chỉ nhà anh ở đâu, số điện thoại liên lạc với gia đình thế nào? Hân lại nghĩ đến mẹ, nhớ quãng thời gian từ nhỏ đến lớn của mình vẫn bị mang tiếng là con hoang mà thấy mình kiệt sức. Cả đời bà, nhọc nhằn dành dụm nuôi Hân ăn học cho đến phút cuối rời cõi đời, chỉ mong một ngày con gái khiến mẹ mở mày, mở mặt. Dưới suối vàng, mẹ biết Hân rơi vào hoàn cảnh này, liệu có cảm thông không hay đang trách móc cô. Hân đã yêu gã người yêu cũ với tình yêu thơ ngây của một cô gái mới lớn để rồi bị phản bội. Gặp anh, cô tưởng mình đã tìm thấy bến đỗ của cuộc đời, nào ngờ! Hân căm hận đàn ông. Hân thấy họ giống nhau cả. Đều chứa trăm nghìn những bí mật, những điều giả dối đằng sau sự ngọt ngào, nồng thắm, chiều chuộng thủa ban đầu. Anh khác gì người yêu cũ của Hân. Không hơn, không kém. Cũng lợi dụng thân xác Hân đến lúc "bướm chán, ong chường" rồi rũ bỏ không hề vương vấn. Hân tưởng như nhìn thấy trước hình ảnh của mình lặp lại chính vết xe đổ của mẹ ngày nào.
Đứa con trong bụng đang lớn lên từng ngày đã tiếp sức cho cô vượt lên tất cả. Hân bỏ ý định tự tử và gắng gượng sống. Sau bao ngày tháng vất vả, Hân tìm được việc làm nhờ sự giúp đỡ của những người bạn. Từ một nhân viên làm thuê cho cửa hàng thời trang và trung tâm dạy múa nho nhỏ, giờ Hân đã là một nữ doanh nhân có tiếng trong giới kinh doanh thời trang. Ai tiếp xúc với cô cũng nhận xét: cô đẹp nhưng quá lạnh lùng. Suốt hai mươi năm qua, Hân không cho bất cứ người đàn ông nào có cơ hội hiểu và chinh phục. Cô một mình nuôi con, lặng lẽ đi qua những thị phi của cuộc đời.
***
Chị gấp lại bức tranh, ném nó vào tủ. Tay chị vô tình chạm vào bình hoa, bị vết sứt trên bình cứa ứa máu. Chị trân trân nhìn vào vết sứt. Bình hoa này trước đây là nơi bao bông hoa đẹp kiêu hãnh khoe sắc, nó đã tiếp thêm cho chị sức mạnh, niềm tin vào sự sống. Chị nhớ, sau nhiều ngày không có tin tức gì của anh, mà cái thai trong bụng mỗi ngày một lớn, chị đã cầm chiếc bình, giận dữ ném xuống sàn. Bình hoa lăn mạnh nhiều vòng và mắc ở chân giường. Khi bình tĩnh lại, chị nhặt lên, nhận ra nó chỉ bị sứt một mảnh nhỏ. Chị thấy mình trút giận vô cớ lên bình hoa xinh xắn. Và từ đó, chị giữ nó bên mình, như chưa hề quên nỗi đau anh đã để lại trong tim.
Con trai chị càng lớn càng giống bố. Đến năng khiếu vẽ và mong ước thi vào trường kiến trúc của nó cũng chẳng hề khác anh. Chị không trách con. Chỉ giận mình vẫn chưa quên được người xưa. Hận đấy, nói không tha thứ đấy nhưng cũng chính là để khẳng định chị không thể dứt được hình ảnh anh ra khỏi cuộc đời. Chẳng phải, chị vẫn nuôi một hy vọng, dù nhỏ nhoi, mỏng manh thôi, rằng một ngày anh sẽ tìm gặp lại mẹ con chị mà xin tha thứ hay sao? Chị ngồi bệt xuống sàn, để mặc cho những giọt nước mắt thi nhau rơi xuống.
***
Lễ ra mắt văn phòng công ty tư vấn, thiết kế kiến trúc công trình của con trai chị mở cùng một người bạn ở thành phố Tuyên Quang rất hoành tráng. Sau phần cắt băng khai trương, đông đảo quan khách đều có mặt dự bữa tiệc chiêu đãi. Cuối buổi, một ông già khoảng hơn 70 tuổi, mái tóc bạc kín đầu, thân hình cao, gầy tiến gần đến chị:
- Thưa chị! Chị là mẹ của kiến trúc sư An Bình phải không ạ?
- Vâng, chính tôi đây. Ông... ông là...
- Tôi cũng là kiến trúc sư của tỉnh Tuyên Quang. Tôi... tôi muốn nói chuyện riêng với chị một chút được không?
- ...
- Xin chị thông cảm cho tôi về câu hỏi vô duyên này. Bố cháu, bố cháu đang ở đâu mà không thấy xuất hiện trong buổi khai trương ạ?- Ông già run rẩy nói, cảm tưởng như không dám thở mạnh.
- Bố cháu... dạ, anh ấy... anh ấy mất lâu rồi! Chị nén tiếng thở dài.
Ông già lẩy bẩy mở ví, đưa chị xem tấm ảnh nhỏ. Chị không tin vào mắt mình nữa. Nếu bức hình không phải có màu đen trắng, nhiều chỗ đã ố, chị đã tưởng con trai chị chính là người đứng cạnh cái xe đạp kia. Chẳng lẽ... là anh sao! Ông già nhận thấy sự hoảng hốt, ngỡ ngàng của chị, liền nói:
- Tôi xin lỗi chị về sự đường đột này. Nhìn kiến trúc sư An Bình, tôi như thấy chính con trai mình lúc còn sống. Vẫn cái mũi cao, hếch, mái tóc lòa xòa, dáng đi nhanh như gió. Tôi cảm tưởng hình như...nó... nó... là... cháu nội tôi!
- Con trai ông? Anh ấy...
- Phải. Con trai tôi đã mất cách đây hai nhăm năm rồi.
Chị bị sốc. Tai ù đi khi nghe ông già kể. Hóa ra lần anh nói về quê giải quyết việc riêng ấy, chính là lần bố mẹ anh bàn việc cả gia đình sẽ định cư sang Mỹ. Anh dứt khoát từ chối và nói sẽ lập nghiệp ở quê hương, kết hôn với người yêu của mình. Nếu chuyển đi, phải để người yêu anh đi cùng. Gia đình anh rất cương quyết, họ không thể để cậu con trai coi thường cha mẹ mà tự làm theo ý mình. Nhất là việc anh yêu một cô gái mồ côi đang học trường múa. Ý kiến của anh bị phản đối dữ dội. Trong khi tức giận, anh phóng xe ào ra đường và đã bị chiếc xe tải đi ngược chiều cán phải. Mất người con trai duy nhất, bố mẹ anh vô cùng bàng hoàng và ân hận... Chị thấy mình nghẹt thở. Xung quanh chị như bao phủ một màu xám đen. Chị đau xót cho anh hay đang tự xỉ vả chính mình đã khoác lên người anh tội phụ bạc, ném vào anh biết bao lời cay nghiệt suốt mấy chục năm qua.
***
Chị đặt chiếc bình lên ban thờ, cùng con kính cẩn thắp hương. Hôm trước, chị cất công đi hàng chục cây số để nhờ một nghệ nhân gốm sứ khắc phục vết sứt trên bình hoa. Với bàn tay khéo léo, nghệ nhân ấy đã biến mảnh vỡ thành hình giọt nắng chảy dài trên thân bình. Chị thầm thì khấn: Xin lỗi anh! Mong anh hãy nhẹ lòng an nghỉ mà tha thứ cho em!
Lạy cha xong, kiến trúc sư An Bình quay lại ôm ông bà nội, mừng mừng, tủi tủi.
Nhìn con, chị khẽ mỉm cười. An Bình đã trưởng thành thật rồi. Ngước lên di ảnh anh, chị bỗng thấy dường như anh cũng đang cười...
Mai Linh Lan